Friday, August 8, 2014

10 things that make me the happiest human being on Earth

1. I have a family.
I'm the luckiest human being on Earth because I have my parents living with me. I have my older sister to be my best buddy even though we're 10 years old apart. I have my aunt take care of me. I have two lovely nephews and there are more <3 I have my relatives and my cousins <3 I'm too lucky <3

2. I found my lifelong treasure.
At the age of 16. Yes, it's true. I'm the luckiest girl to find her lifelong treasure so soon. He's the one. Even till death do us part, I'm lucky to have found him in my life.

3. I have my lifelong BFFs.
I'm a loner, I must admit. But I have bffs and I couldn't be happier. True friends are the most wonderful treasure I've found. So lucky to have them in my life. <3

4. I have dreams.
And I'm achieving most of them. How wonderful is that. I know many people can't do this part but me? I'm on my way.

5. I'm a dreamer.
Being a dreamer is a beautiful pleasure. I learn how to be happy and love my life. I love dreaming about beautiful things. Well, we don't have to pay tax to dream, so... :)

6. I have my own stories to tell.
This is it, the best part. I write stories, I see stories, I hear stories, I make my own stories. I keep working and I keep living. This is the life. <3

7. I travel.
I travel a lot, I must admit. Not somewhere far away, just travel around my city and my country. Hey, who knows I might travel the world someday. <3

8. I have strong beliefs and hopes.
I believes in many kinds of stuffs. Nessie? I love her. Alien? Wish I could say "Hi!". Afterlife? Can I at least have dimples? Hell? Am I living it? Heaven? Still living it!

9. I'm beautiful in my own way.
And I don't need people to clap for myself. I'm just being me. :)

10. I have tons of reasons to tell why I'm the happiest human being on Earth <3

Wednesday, July 30, 2014

40 mánh khóe cần lưu ý dành cho khách du lịch.

1. Trên đường.

- Chiếc vòng tình bạn.
Một người sẽ tiến lại gần và ngỏ ý muốn trao tặng chúng ta một chiếc vòng tình bạn. Bất chấp chúng ta có phản đối, người đó vẫn sẽ cố tình nắm lấy cổ tay của ta và bắt đầu thắt vòng. Sau đó đòi trả tiền công. Hoặc, việc thắt vòng chỉ là đánh trống lảng để móc túi.

- Bông hồng cho bạn gái.
Một người lạ mặt sẽ tiến lại gần các cặp đôi và trao cho cô gái một bông hồng. Sau đó sẽ đòi người con trai trả tiền cho bông hồng ấy với một mức phí trên trời. Và tất nhiên, sẽ khiến bạn trai cảm thấy nhục nhã nếu từ chối mua một bông hồng quèn cho bạn gái mình.

- Chiếc nhẫn trên đường.
Một người sẽ giả vờ đánh rơi một chiếc nhẫn ngay trước mặt chúng ta rồi hỏi liệu có phải chúng ta đánh rơi không. Chúng ta bảo rằng không phải và người đó sẽ vờ như đang kiểm tra chiếc nhẫn rồi báo với ta rằng đây là một chiếc nhẫn bằng vàng thật. Sau đó sẽ ép chúng ta mua chiếc nhẫn ấy với một mức giá rẻ hơn giá trị của vàng mặc dù đó chỉ là một chiếc nhẫn giả.

- Em bé giả.
Một người phụ nữ sẽ quăng một em bé vào chúng ta (thông thường là một con búp bê). Tất nhiên, chúng ta sẽ rất hoảng và vội tìm cách đỡ lấy đứa bé. Trong lúc đó, tài sản của chúng ta sẽ bị người phụ nữ tranh thủ để mắt tới.

- Các màn biểu diễn đường phố.
Một nghệ sĩ sẽ biểu diễn ở góc đường với những trò ảo thuật hoặc bất cứ thứ gì gây sự chú ý, đi kèm với họ là một nhóm người trông có vẻ như dân du lịch bu lại xung quanh. Chúng ta sẽ bị thu hút và tò mò muốn đến xem màn trình diễn ấy. Trong lúc chúng ta bị thu hút bởi màn biểu diễn, tài sản của chúng ta sẽ không cánh mà bay.

- Chiếc ví đánh rơi.
Một chiếc ví bình thường sẽ được đặt dưới mặt đất như thể ai đó vừa đánh rơi ví hoặc vừa bị mất trộm. Theo bản năng, khi chúng ta đi ngang qua và nhìn thấy chiếc ví ấy, chúng ta sẽ giật mình và vội kiểm tra lại tài sản. Đó là lúc mọi hoạt động của ta rơi vào tầm ngắm của những kẻ đã đặt chiếc ví kia dưới đất. Những kẻ đó đã nắm được vị trí ta cất giấu tài sản và có khi đi chưa hết con đường, tài sản của ta đã vào tay chúng.

- Vết bẩn trên áo khoác.
Một người sẽ vô tình một cách cố ý làm dơ áo khoác của chúng ta khi va phải chúng ta dọc đường. Thông thường họ sẽ đánh đổ nước, tương cà hoặc phân chim giả lên áo khoác của chúng ta. Họ sẽ xin lỗi ta bằng cách giúp ta lau vết bẩn ấy đi và trong lúc họ làm vậy, họ cũng tiện tay khoắng luôn tài sản ta đang mang theo trên người.

- Cậu bé đánh giày.
Một người sẽ đi ngang qua chúng ta và vô tình làm rơi một đồ nghề gì đó từ chiếc hộp họ mang theo. Khi ta trả lại cho họ, họ sẽ đánh giày cho chúng ta thay cho lời cảm ơn. Sau đó yêu cầu chúng ta trả tiền cho dịch vụ đánh giày vừa rồi.

- Người phụ nữ bán hương thảo.
Một người phụ nữ sẽ đặt vào tay chúng ta vài nhánh hương thảo với ý nghĩa biểu trưng cho tình bạn. Sau đó sẽ nắm tay chúng ta và mời chào chúng ta đọc chỉ tay. Cái giá của dịch vụ đọc chỉ tay không mong muốn này không hề rẻ và nếu chúng ta từ chối, họ sẽ bắt đầu nguyền rủa chúng ta bằng những lời lẽ có phần rất đáng sợ...

- Nhiếp ảnh gia
Khi chúng ta chụp ảnh, nhất là chụp ảnh cặp đôi hoặc theo nhóm, chúng ta luôn muốn có mặt tất cả mọi người trong ảnh. Một người dân địa phương thân thiện sẽ tiến lại gần và vui vẻ giúp chúng ta có được bức ảnh đầy đủ tất cả mọi người. Nếu may mắn, chúng ta sẽ chỉ bị vòi một số tiền công. Xui xẻo hơn, họ sẽ chạy biến cùng với chiếc máy ảnh của chúng ta.

- Ca sĩ đường phố.
Một người hoặc cả một nhóm người sẽ gây sự chú ý của chúng ta khi kể cho chúng ta nghe niềm đam mê về âm nhạc mãnh liệt của họ rồi trao cho chúng ta một chiếc đĩa CD với những ca khúc do chính họ thể hiện. Họ sẽ nói với chúng ta rằng thành công và hạnh phúc của một ca sĩ đó là có người hưởng thụ âm nhạc của họ, có thể ở trong nước hoặc trên toàn thế giới. Sau khi chúng ta nhận chiếc đĩa CD, số tiền chúng ta cần thanh toán cho họ không phải nhỏ. Từ chối ư? Họ có cả một ban nhạc sẵn sàng trù dập chúng ta ngay tại chỗ đấy.

- Kẻ bán chất cấm.
Khi biết chúng ta đang trên đường tới tụ điểm vui chơi vào ban đêm, những người tài xế thường tặng kèm cho chúng ta những gói thuốc, chất cấm mà chúng ta không hay biết. Khi chúng ta nhận những gói thuốc đó, một viên cảnh sát giả sẽ bất ngờ đi ngang qua và bắt phạt chúng ta một khoản tiền lớn để bưng bít sự việc.

2.Đi lại.

- Chuyến đi đắt đỏ.
Nhiều tài xế lợi dụng kiến thức mù mờ về đường xá của chúng ta để trục lợi. Họ thường chọn những tuyến đường xa, đi đường vòng, đi những con đường có ít người qua lại. Một số còn dùng đồng hồ tính cây số giả và khoản tiền ta phải trả là vô cùng lớn.

- Xe buýt đêm
Nhiều người sẽ dụ chúng ta sử dụng xe buýt đêm làm phương tiện di chuyển từ thành phố này sang thành phố khác vì sử dụng phương tiện giao thông công cộng luôn tiết kiệm hơn. Sự thật là chúng ta phải trả một khoản tiền tương đương với taxi và đồ đạc của chúng ta để trên xe hoàn toàn không được đảm bảo an toàn. Khi chúng ta ngủ, tài sản sẽ không cánh mà bay.

- Vô tình làm rớt tiền lẻ.
Tài xế/nhân viên/phục vụ sẽ có những trường hợp đánh rơi tiền lẻ, tiền thối của chúng ta và cúi xuống lượm. Trong lúc đó, họ sẽ đánh tráo số tiền lẻ này bằng những số tiền lẻ hơn nữa, giá trị thấp hơn nữa và đưa lại cho chúng ta.

- Thay bánh xe.
Thuê xe rất tiện cho việc đi lại và đồng thời đưa ta vào tầm ngắm của dân địa phương. Họ có rất nhiều chiêu trò để xì lốp xe và thường thân thiện giúp đỡ ta thay bánh xe. Không tính đến khoản phí cho lòng tốt của họ, khi thay bánh xe cho ta, họ cũng nhân tiện lướt qua tư trang tài sản của chúng ta rồi.

- Móc túi trên tàu.
Tàu xe là chốn đông đúc và rất dễ bị móc túi. Lợi dụng những va chạm với lý do trên tàu, xe có quá nhiều người, chúng ta rất dễ bị khoắng sạch tài sản trên người. Đôi lúc khi xuống trạm chỉ còn mỗi cái thân không chừng.

- Tài xế vội vã.
Khi chúng ta đến sảnh khách sạn, người tài xế nhiệt tình sẽ mở cốp xe và xách hành lý giúp ta. Sau đó trông họ sẽ vô cùng vội vã chạy đi bắt khách và món hành lý chúng ta ít quan tâm nhất sẽ ở lại trên xe cùng với họ.

3. Dịch vụ

- Thâu ngân nói chuyện điện thoại.
Thâu ngân sẽ giả vờ đang nói chuyện trên điện thoại khi thanh toán cho chúng ta. Nhưng thực chất những gì họ đang làm là ghi nhớ lại số thẻ tín dụng của chúng ta để làm một bản sao sau đó.

- Đếm tiền chậm.
Khi thối tiền, họ sẽ đếm chậm. THẬT CHẬM. Rồi chúng ta sẽ mất kiên nhẫn và bảo họ cứ đưa luôn cho chúng ta cho xong. Số tiền chúng ta cầm thật ra chưa bằng nửa số tiền họ cần phải thối lại cho chúng ta.

- Mua trang sức với giá ưu đãi.
Người tài xế sẽ thân thiện bảo rằng điểm đến của chúng ta đã rất gần và nhân tiện gợi ý luôn cho chúng ta một địa điểm ở gần đó chúng ta nên ghé qua. Khi chúng ta tới, một người cũng vô cùng thân thiện sẽ tiếp xúc với chúng ta bảo rằng họ đã mua trang sức ở cửa tiệm địa phương này với giá vô cùng ưu đãi và khi đem về đất nước của họ, họ bán được với mức giá lời gấp chục lần.

- Bác sĩ bẩn.
Một người ăn mặc như bác sĩ sẽ vô tình đụng mặt chúng ta trên đường và bỏ nhỏ cho chúng ta biết rằng ông ta bán những hồ sơ giả có thể đem lại cho chúng ta lợi nhuận khổng lồ từ các công ty bảo hiểm du lịch, chúng ta có thể ăn lời những khoản tiền cực lớn. Thôi nào, lấy tiền của bảo hiểm có bao giờ dễ?

- Cảnh sát giả.
Một người cải trang làm cảnh sát và báo với chúng ta rằng đang có vụ khách du lịch sử dụng tiền giả và yêu cầu chúng ta hợp tác. Họ sẽ kiểm tra tiền mặt trong ví của chúng ta và xác nhận rằng tiền của chúng ta là tiền thật. Chúng ta sẽ mất đi một vài tờ tiền mà không hề hay biết. Ngoài ra, họ còn có thể yêu cầu chúng ta cho xem hộ chiếu và giấy tờ tùy thân, sau đó báo với chúng ta rằng giấy tờ của chúng ta không hợp lệ hoặc có thiếu sót, rồi vịn vào cớ đó đòi chúng ta phải trả một khoản phí phạt rất lớn.

- Chiếc vé giả.
Chúng ta mòn mỏi xếp hàng dài để mua vé. Một người trông như nhân viên bán vé sẽ bỏ nhỏ cho chúng ta một mức giá cao cho chiếc vé chúng ta cần để chúng ta tiết kiệm thời gian xếp hàng. Xếp hàng đi, chiếc vé đó không tác dụng đâu.

4. Dân địa phương và trẻ em.

- Người dân nhiệt tình quá mức.
Một người dân địa phương, nói ngôn ngữ của chúng ta, ngữ điệu của chúng ta, sẽ rất thân thiện với chúng ta. Người đó sẽ giúp ta những khó khăn về việc rút tiền ở máy atm, những chỗ có thể rút tiền mặt và giúp ta ghi nhớ lại mã pin để phòng khi ta quên. Nhiều trường hợp, ta còn có thể mất cả tiền mặt lẫn thẻ.

- Người bán bản đồ.
Sẽ có rất nhiều người bu lại quanh ta để bán bản đồ giấy. Họ sẽ trưng nguyên chiếc bản đồ vào mặt ta trong lúc nhanh tay móc túi ta khi ta còn bận định hình xem họ đang muốn bán bản đồ gì.

- Người ăn xin.
Người ăn xin, thường là phụ nữ mang thai và trẻ em, sẽ ồ ạt tấn công chúng ta, xin xỏ những đồng tiền lẻ. Vâng, chúng ta là người tốt. Bố thí cho họ vài đồng lẻ thì đã sao? Ngoại trừ việc đồng bọn của chúng đứng ở gần đó và xác định được ta cất ví tiền ở chỗ nào.

- Massage  miễn phí.
Họ sẽ làm phiền ta khi ta đang thư giãn ngoài biển. Dù ta từ chối, họ vẫn muốn massage gói dùng thử cho ta để ta biết dịch vụ, sau này liên hệ với họ. Họ sẽ quanh quẩn bên ta suốt cho đến lúc ta phải trả tiền dịch vụ cho họ để họ khuất tầm mắt.

- Kẻ tán tỉnh.
Những vị khách du lịch nam đi một mình thường rơi vào tầm ngắm của những cô gái này. Họ sẽ tiến lại gần tán tỉnh và rủ đi đến các tụ điểm vui chơi. Vào cuối ngày, khi bill tính tiền được đặt trước mặt chúng ta, chúng ta sẽ gần như ngất xỉu bởi mức giá khủng khiếp của nó.

- Kẻ cảnh báo móc túi.
Một người thân thiện sẽ cảnh báo với chúng ta rằng họ vừa bị hoặc vừa nhìn thấy người khác bị móc túi, có kẻ gian đang lảng vảng gần đây. Họ khiến chúng ta giật mình và bắt đầu kiểm tra lại tài sản. Chúng ta đã giúp họ định vị được nơi ta cất giữ tài sản của mình.

- Chiếc máy chụp hình hỏng.
Một người hoặc cả nhóm người sẽ nhờ chúng ta chụp giúp một tấm ảnh và đưa cho chúng ta chiếc máy ảnh của họ. Chiếc máy không hoạt động và khi ta đưa trả họ, họ sẽ đổ lỗi cho chúng ta. Họ còn giả vờ làm rớt chiếc ảnh và đổ thừa cho chúng ta. Cả nhóm người họ sẽ bắt chúng ta đền tiền cho một cục sắt vô dụng ngay từ đầu.

- Những người ham học tiếng nước ngoài.
Những người ngây thơ sẽ bập bẹ nói tiếng nước ngoài với chúng ta và khi nhận thấy rằng chúng ta là người bản ngữ, họ sẽ nài nỉ chúng ta giúp họ học tiếng nước ngoài. Tùy thuộc vào nơi họ mời chúng ta đến, khi bill tính tiền được đưa ra, họ sẽ tự khắc biến mất và chúng ta ngồi lại với một chiếc bill khổng lồ.

- Đậu phọng miễn phí.
Một người sẽ tiến lại chỗ ta đang ngồi và mời ta ăn đậu phọng bằng cách rải đầy lên bàn. Ngay khi chúng ta chạm tay vào một hạt, họ sẽ thông báo ngay số tiền ta phải trả cho nắm hạt vừa rồi.

- Tấm bưu thiếp.
Một đứa trẻ nom tội nghiệp sẽ đưa cho ta một tấm bưu thiếp kèm một cây viết và nhờ ta viết giùm. Sau đó, đứa trẻ bắt đầu kể cho ta nghe về quãng đời gian khổ của nó, cuộc sống đầy thiếu thốn và khiến ta cảm thấy thật bối rối, rút ít tiền bố thí cho đứa nhỏ...

- Quỹ từ thiện.
Một đám trẻ giả câm điếc sẽ nhờ ta ký vào quỹ từ thiện và ủng hộ một số tiền giúp những đứa trẻ tàn tật có điều kiện sống tốt hơn. Chưa tính đến số tiền ta sẽ bị lừa, trong lúc ta bận rộn đọc thông tin về quỹ từ thiện, đám trẻ đã nhanh chóng móc túi ta rồi.

- Trẻ đường phố.
Chúng sẽ bu lấy chúng ta, chào mời chúng ta mua cái này cái nọ, thường là kẹo cao su và báo. Chúng đu bám ta dai dẳng đến mức chúng ta buộc phải mua đại cho xong. Ngoài ra, khi chúng bu lấy ta, tài sản không cánh mà bay là chuyện đương nhiên.

5. Ở khách sạn.

- Khách sạn đóng cửa.
Tài xế sẽ bảo với chúng ta rằng khách sạn chúng ta đang tới đang trong quá trình tu sửa hoặc đã đóng cửa từ lâu nhưng đồng thời ông ta biết một nơi khác tương tự để chúng ta có chốn dung thân. Khách sạn nơi ông ta đưa chúng ta đến sẽ có mức phí cắt cổ và một địa điểm nằm gần như biệt lập với khu du lịch. Một số trường hợp khác ghi nhận đó là những khách sạn sử dụng tên trùng nhau khiến khách du lịch lầm tưởng họ đang ở đúng chỗ và những hình ảnh trên web là phóng đại sự thật.

- Cuộc gọi giả từ quầy lễ tân.
Một người sẽ gọi điện thoại đến phòng của chúng ta và giả vờ là người của quầy lễ tân. Họ báo với chúng ta rằng đã có vấn đề với thẻ tín dụng của chúng ta và yêu cầu chúng ta xác nhận lại mã thẻ. Họ thường tìm đến chúng ta với những cuộc gọi lúc nửa đêm, khi ta hoàn toàn không muốn lết xác ra khỏi giường và đi xuống quầy lễ tân nói chuyện.

- Thanh tra phòng.
Lấy lý do an ninh, hai người ăn mặc lịch sự tự xưng là thanh tra sẽ đến phòng chúng ta để kiếm tra. Một người sẽ giữ chân chúng ta với cuộc nói chuyện về an ninh quốc phòng của họ, trong lúc người còn lại kiểm tra phòng và lấy đi những thứ giá trị.

- Menu đồ ăn giao tận nơi giả.
Menu giả sẽ được gửi qua khe cửa vào phòng chúng ta. Khi chúng ta quá mệt để ra khỏi phòng, chúng ta chỉ việc gọi món và để thanh toán, chỉ cần mã số thẻ!


Nguồn: justtheflight.co.uk
Bản tiếng Việt do Linh Daikon tự dịch và biên soạn. Bài viết đăng lên với mục đích cá nhân, không có bản quyền.



Thursday, July 17, 2014

Once upon a trip to Ha Long (Part 1)

It's Thursday. Time for a little throw back.

So, back in 2012, I was too stressful after the National College Entrance Exam. My parents took me for a trip to the capital city of Vietnam: Hanoi. My grandma lives there. Along with my family, there were a friend of my parents and my racoon. We spent a whole week in Hanoi.

My father's friend who lived in Hanoi took us on many road trips with him. It was very kind of him to take us around the city and other places in the North. We went to Ba Vi, Soc Son, Tam Dao and Ha Long. Ha Long is the most popular places in the Northern and we'd never had a chance to go there.

The trip was not as successfully as expected. But the memories that we had, these are treasures <3

On the road... brum~~ brum~~

I've been living in a big city for so long...

CERAMICSSSSS... We did visited this place on our way home and bought some souvenirs <3

It's the beach. It's the beach.

I just want to jump into the ocean.

There was no wind. It was freaking hot :(

In the end, it was not the beach, right? It was a bay.

How amazing this was!

We stayed in Ha Long City for a night. The next morning, we bought a tour and went visit Ha Long Bay, which was told by everyone that this place was definitely Heaven.

First time on a yatch <3

Wish there was wind...

This is so cool.

Floating habour



Seafood Store <3

Too bad, I'm allergic to seafood :(

This is my mom <3








(To be continued)

Get in touch with me:
Facebook: Linh Daikon
Instagram: linhdaikon
Youtube: Linh Daikon
Google Plus: Linh Daikon
Gmail: Torihuynhxxx@gmail.com

Looking for Linh Ichigo? Just replace "Daikon" and you'll find her. :)

Our shared blog: Lolliwood.blogspot.com
Our shared account: Instagram/kayleenarts

Visit our shop:
Facebook: Linh's Secondhand Shop
Instagram: linh_secondhandshop
 

Monday, July 14, 2014

My first Artwork with water colours.

I never learn to draw. Even though I do love drawing, I didn't catch any chance to attend a drawing class. For the worst, sketching is not really what I'm into. Most of drawing class starts with sketching, basically, sketch some sculpts. Drawing class makes me focus on the basics of arts. Too bad I'm not into arts that way.

I paint the beach. I was inspired by a tutorial by Ann Le. And this is my first artwork with water colours.


Inspired by Anneorshine


The colours was a little gloomy. Well, it goes perfect with Monday since every Mondays is gloomy, for real. Today the weather is not really good, but not my mood :) I'm feeling so alive right now!

Talk to you guys soon,
Linh Daikon.

In case you might ask:
1. The colours that I used from left to right: Viridian - Lemon Yellow - Burnt Sienna - Cobalt Blue - Prussian Blue - White.
2. I used only brush no.4 since it came with the colours package.
3. I mixed the colours using an egg carton. Recycling is necessary!
4. I'm not really sure about the paper that I used. Just a sketch book I bought at the art supplies store.
5. The photo was taken by Linh Daikon, using Lumia 620 camera. Retouched by Photoshop Light Room 5.4 (full version).

Get in touch with me:
Facebook: Linh Daikon
Instagram: linhdaikon
Youtube: Linh Daikon
Google Plus: Linh Daikon
Gmail: Torihuynhxxx@gmail.com

Looking for Linh Ichigo? Just replace "Daikon" and you'll find her. :)

Our shared blog: Lolliwood.blogspot.com
Our shared account: Instagram/kayleenarts

Visit our shop:
Facebook: Linh's Secondhand Shop
Instagram: linh_secondhandshop
 

Sunday, July 13, 2014

Summertime on the Roof top.

I changed the start of the week to Sunday instead of Monday. Well, no one likes Mondays ;A; I don't want to start a new week with pressure or works. I want to enjoy the whole week.

It's summer vacation and too bad, my nephew doesn't have any chance to go to the beach or even the park. We, adults, have our jobs. Since his parents were too busy with their new house and their newborn child, Upin was left to me.

And this happens... again!

POOL PARTY!!!!
 As you can tell, I love the beach. I love water <3 Even though the water bill might cost a lot, I was allowed to have fun, actually, to make Upin happy <3 He loves the beach as much as I do. This is the best we could give!

I will never be too old for this stuff <3

Pew pew~~

My mom took this photo, it was perfect <3

Too bad we don't have a bowl of sand...

We had a lot of fun today. Although I'm the one who had to clean up everything, I still wanna do this again, maybe next week <3 For the next time, I'm gonna upgrade this stuff. Maybe build some water slide?? Or set up a bowl of sand??

See ya next time <3
Linh Daikon

In case, you might ask:
1. This took place on the roof top. The tent was made by me, just some simple sewing techniques.
2. The pool was mine. It's about 13-14 years old. You still can find one at the supermarket, about $20 or more.
3. The photo was taken by my mom, using Panasonic DMC-FS42 Camera. Retouched by Photoshop Light Room 5.4 (full version).
4. The toys were bought at the beach. I don't know why, but you should buy these kinds of toys at the beach because it was like mind-blowing cheap. Only $5 for a ship that comes with many toys <3

Get in touch with me:
Facebook: Linh Daikon
Instagram: linhdaikon
Youtube: Linh Daikon
Google Plus: Linh Daikon
Gmail: Torihuynhxxx@gmail.com

Looking for Linh Ichigo? Just replace "Daikon" and you'll find her. :)

Our shared blog: Lolliwood.blogspot.com
Our shared account: Instagram/kayleenarts

Visit our shop:
Facebook: Linh's Secondhand Shop
Instagram: linh_secondhandshop

Saturday, July 12, 2014

Speaking English towards Vietnamese Students.

In Vietnam, besides our mother tongue language which is Vietnamese, English is the most popular foreign language that mostly people choose to learn. The less popular then comes Chinese, French and Japanese. In primary school, students are taught to learn English by grammar and vocabulary, focus on writing and reading skill only. Listening skill and speaking skill are not included in the final exam which could be known as "since it didn't come with the finals, we don't have to pay much attention to it", said the teachers.

So, just a cup of milk tea while thinking about others' point of view.
English majored students in Hutech (Ho Chi Minh University of Technology) hardly speak English fluently. English professors in Technical Training University of Ho Chi Minh City find it hard to communicate with foreigners. Teachers told us to be confident, to speak English to make it a habit. In high school, we were hardly encouraged to open our mouths and speak. In college, they blamed high schools not to teach us how to speak. A lot of students can't survive college. They have to find some Language School to make up their skills. In those school, they were one again taught to speak English but in a different way. They were encouraged to speak whatever they can think of. They were taught not to focus too much on the grammar in order to speak as fluently as possible. That method was at first, a big success. There was only one problem.

Not everyone stays at the end of the course. Going to Language Schools/Centers was not a force. They don't have to learn to get good grades. They learn to know. That's the weakest point. When they think that they learn enough, they'll stop. They come back to college, pass some finals, graduate and speak a language without paying any attention to the grammar, the punctuation, even the pronunciation. Yes, it's the truth.

Since they can speak English, the words can come out of their mouths, they think that they don't need to speak correctly, just fluently is enough.

In my opinion, I don't think it's right. It was wrong. Really really wrong. Speaking fluently is just what you should have learned when you were in high school. In college, you're a student with major. You're about to professional what you'll learn. In my class, there are some people who can speak English fluently. But only two or three of them can speak correctly. By using "correctly", I mean they don't make mistakes in grammar only. Intonation? No, it doesn't come along. Then why do we have intonation?

Lately, there's been too many arguments, too many online wars. This is just a few words that I want to say... I can't keep all these thoughts in my head any longer.

Anyway, this is just a personal blog where a person express herself.
Thank you for taking your time reading this. I really appreciate!

Sincerely,
Linh Daikon.

In case, you might ask:
1. I was drinking homemade Thai Milk Tea, green tea flavour.
2. The cup was by Rascal, item that is not for sale. I got it at a flea market in Saigon.
3. The photo was taken by Linh Daikon, using Lumia 620 camera. Retouched by Instagram, filter "Rise".
4. Samsung has nothing to do with this post, it just accidentally appears when I took this photo. And of course, this is not a sponsored post!

Get in touch with me:
Facebook: Linh Daikon
Instagram: linhdaikon
Youtube: Linh Daikon
Google Plus: Linh Daikon
Gmail: Torihuynhxxx@gmail.com

Looking for Linh Ichigo? Just replace "Daikon" and you'll find her. :)

Our shared blog: Lolliwood.blogspot.com
Our shared account: Instagram/kayleenarts

Visit our shop:
Facebook: Linh's Secondhand Shop
Instagram: linh_secondhandshop

Friday, July 11, 2014

A Drawing Lesson

This is a drawing lesson, not a drawing tutorial. So what you might expect might not be found in this post. :)

I'm a friend of an inspired illustrator whom is also my best friend. I've known +Linh Ichigo since we were in 5th grade. We grew up together, but on separated paths. We were both into arts. Ichigo falls in love with illustration/watercolours/painting and basically, everything involves drawing. On the other hand, I fall for novels, stories & comics. I started writing my first story when I was in secondary school and Ichigo brought my story into pictures. She illustrated my works, brought them to pictures, to motions. Ever since, we become best friends.

We have dreams. We choose to follow ours in different ways. Ichigo went to college of Financial and Banking. I went to college of Technology, English Major. Our dreams, however, were not being left behind. It became our hobbies. I write plots, stories, even poems and songs. Ichigo draws cards, bookmarks and pictures. While I choose to stay quiet and write my own masterpieces, Ichigo shares her artworks on social media such as Facebook and Instagram.

Instagram: linhichigo
Instagram: linhichigo
 
Instagram: linhichigo







As a matter of fact, Ichigo often receives comments such as "What watercolours did you use?" "How can you colour that?" "Did you take any class in drawing?". I've been reading all these comments for a long time. Ichigo replies all these comments with respects. It was not a problem until we both started to see many comments like "I used the same watercolours of yours, why didn't my work look as great as yours?".

I laughed so hard at first because I thought these people were joking. But as time goes by, it gets serious. Those people actually had no idea about the differences between their abilities and Ichigo's. They keep blaming her for her recommendations of choosing the brand, the place to buy supplies. For the worst, there was someone who asked Ichigo whether she could teach drawing. Ichigo told that person to search for some books at any bookstore, there are many great books in teaching arts and if that person was unable to follow the books, she would help. Then, she received the next question asking her what the exact book to be looking for...

By having met so many people like that, I'm aware that they might not know the simple fact of drawing. It doesn't matter what tools you have, the artwork was not created from tools. Your artworks must be created by you. No matter how expensive your tools could be, even the most expensive pack of watercolours or the finest brushes can't create a masterpiece themselves. It is said that by having a DSLR Camera, it wouldn't make you a photographer. It's true. I've been there. I've learned my lesson. I hope you would soon learn yours. It's never too late to learn this.

Having a pack of colour tubes and a brush doesn't make you a painter.


To all the people who keep wondering...
Sincerely,
Linh Daikon.

In case, you might ask:
1. Those tubes was at $1.5. I bought this pack at the Kid's Corner in the supermarket. The no.4 brush came included.
2. The sketch book was at $1.5. I bought this at Lộc Art Supplies - across the university of Economy in Saigon.
3. The photo was taken by Linh Daikon, using Lumia 620 camera. Retouched by Adobe Photoshop Light Room 5.4 (full-version).

Get in touch with me:
Facebook: Linh Daikon
Instagram: linhdaikon
Youtube: Linh Daikon
Google Plus: Linh Daikon
Gmail: Torihuynhxxx@gmail.com

Linh Ichigo? Just replace "Daikon" and you'll find her. :)

Our shared blog: Lolliwood.blogspot.com
Our shared account: Instagram/kayleenarts

Visit our shop:
Facebook: Linh's Secondhand Shop
Instagram: linh_secondhandshop

Wednesday, July 9, 2014

Lip Balm

Lip balm is a life saver, a must-have beauty product for almost everyone. There are millions types of lip balms around the world. I've been using quite a lot and so sad that I have to say, I prefer using the lip bams which are not made in Vietnam. Why? Because it's not only cheaper, it's also effective. Recently, I've been using Burt's Bee lip balm and it was perfect. It was cheap, and I got it when it was on sale so it got cheaper. Even after the tax and the shipping fee, it's still cheaper than the Lip Ice lip balms which are made in Vietnam. Lip Ice is a brand that appears in almost every supermarket. It was not really expensive, still affordable. But the products doesn't suit me. Lip balms by Lip Ice still dry out my lips. Colours lipstick by Lip Ice doesn't stay long as I expected. Tinted by Lip Ice had me reapply after half an hour. It's not because the products were not really good, it's just because of me.

Years ago, I used some lovely lip balms by EOS. At that time, it was recommended by Michelle Phan and I was like, I had to get one. It costs twice as much as the made-in-Vietnam products and it was off the hook. I kept using it until it'd gone unreasonably.
Lip Smacker, party pack <3

Today, there's a box full of lip balms and cosmetics that my sister placed from the USA. Lip Smacker came included, in a party pack. I have tons of choices between all the tasty flavours from some of my favourite beverage. I want a Coca Cola flavour lip balm. But then, I found the Barg's one and I fell for it. This is now my favourite lip balm. <3

My recent lip balm <3

Tuesday, July 8, 2014

My Summer Road Trip 2014

Last Sunday, I'd been on my second road trip to the beach. As you can tell, I kinda have an obsession going to the beach. I finally come to embrace it <3

Here's a bunch of photos from the trip <3 Thanks Boo & Marc for all the photos that you guys took for us <3 We rarely appeared in any photos because we'd always been the photographer one ._. 

Me & my Racoon <3
The five of us <3 2 couples and Yunhee (the one in pink)
Boo & Marc
Racoon tried to throw me into the sea :v
Just for posing, neither of them knows how to ride a jet ski ~'  '
Another group photo taken by my travel tripod <3
Racoon loves shooting -_-
We went hiking!
Racoon & I <3
Boo & Marc
Hee ._.
The five of us from top of the mountain <3
Beautiful view from above <3
If only I had a beach house...
Such big city <3
One step away from the beach...
Next time, bring a date, Yunhee! ._.
This is Vietnamese Mini Pancakes, local cuisine. Quite expensive, though!
Salted Duck Egg cupcakes. Also, quite expensive ._. but it tastes really good <3

Find me on Facebook