Hola mi amigos! It's officially here. It's the year 2017, the year of the chicken, huh?
It's been quite a journey for me last year. Personally speaking, last year had brought so many new changes into my life. To have a quick look back, there are a few things I find interesting to be mentioned, or at least, highlighted so the future me could one day take a look back.
I don't quite recall everything that affected my life through 2016 since I still couldn't keep working on my journal. These are just a few things that made me turn to a new direction.
1. Christina Grimmie
I still remember the day I first found her on Youtube. I was really impressed by her angelic voice and her way of expressing herself. I used to listen to only covers of songs that she did. I had always been a fan of her.
Then it happened so fast as if everything was just a dream. The other day, I was still reading her updates on Instagram. Then, suddenly my friend texted me and the moment I looked up on Wikipedia, everything about her had been changed to past tenses.
It hurts, a lot. It was easy to cry cause I was somewhat emotionally always. But it wasn't easy to move on. I kept searching for any updates from her, trying to deny one simple fact that she was no longer here. It hurts every time a song sung by her played. She's the same age as me. We're both have our whole future ahead. Why does everything have to end so fast?
2. Unfilled-out Divorce
Though it was just a sense, it was real. It wasn't easy to deal with, especially when we don't share the same opinions. It didn't hurt me, though. I was expecting it so it wasn't much surprising to me. It was more amusing to watch some completely normal human being pretending to be out of his mind.
I don't like being part of a play. I prefer being the director. It was such a mess. Eventually, we gathered up every piece of the story, turning it into our weapon and use it against him.
He lost the battle for sure. However, she decided to reach out and save him for the second time of his life. I will never get it. In a million year will I ever understand why. He just doesn't deserve a better life than this. I'm no longer see my connection with him. Why should we still provide him a place to stay and a meal to eat?
3. Project Moving
To live in the suburb is my long life dream. I however never belonged to the big crowded city. Despite my fear of a part of nature, I enjoy living in the suburb so much.
I'm now living in the suburb where everything seems so calm and peaceful. My new house is pretty nice too though it doesn't really suit a perfectionist. It did drive me crazy sometimes.
It's a long journey to work but it's was fine. Apart from a few traffic jams, I don't mind commuting every day. I finally found where I belong.
4. A Phone Call
It was a phone call from my school. Well, this is the year that I graduated, not with flying colors but still better than a few people who still can barely speak their own major. The day I went up to school and took my piece of degree, I told myself that this would be the last time I set my foot in this burning hell.
As though the coldness of winter had cool it down somehow, the school offered me somewhat a long term position. Never in a million year do I see myself working in an office. My family put such a pressure on me and in one way or another, they want to see me working a secure job, not being a freelancer without any insurance.
But I hate it. I hate my damn school. I hate the people. I hate the system. I hate the god damn students. Why should I choose to spend my life working while I could be out there doing the things I like? I'm young. I can work a few jobs before finding the one that suits me best. I'm an introvert and I'm happy being alone. I hate being an extrovert and office work is all about making people at higher positions like us. Nope! I'm doing just fine being hated by so many people who have time to hate me.
5. Working at a university
This is a different story, though.
I didn't intend to work in the evening because the trip to my daily work has been too exhausting. Still, I was obsessed with money since my saving had been long gone because of the moving. I took the job anyway and become an official part-time teacher at a university. It was cool, though.
The class was much smaller and the level was still the easy one. I think I'm about to forget anything about the higher level. After the contract had been made, I was holding the money tightly in my hand. This could solve everything! I feel so safe having some money to spare!
6. Harry Potter
I have always avoided reading Harry Potter because I didn't want to read the translated version. I want the original version and it was quite expensive. It took me a whole year to find a special discount and quickly did I buy it.
The full set was very nice although someone did warn me about not spending money on the things that weren't worth collecting. Well, books aren't just for the collector. Books are first for the bookworms, the ones who read books.
7. My Worm cat
I've been dreaming my whole life about someone who shares the same interest as me. It was the best thing that happened to me in 2016. I didn't expect anything to happen after my first break up and there he was, waiting for a chance to ask me out.
We're both nerds and weirdos. We enjoyed things people avoided talking about. Our mind was somehow extraordinary and we don't mind being different. We're both introverted and we share the love of books. We enjoyed being together and sharing our food, the things that didn't happen to me in my previous relationship.
I'm so glad that Deadpool brought us together!
---------
There it goes, my 2016. I still love number 7 though.
I have quite a bunch of things to look forward to in 2017. My last year's resolution had turned out quite well in fact though I did drop it for a couple of times. It's the New Year now, let's cheer and look forward to my next resolution!!!!!!!!!!!!!
Daily Life of Linh Daikon
My name is Linh Daikon. I have radish-shaped legs. My life is ombre.
Sunday, January 1, 2017
Friday, September 2, 2016
Một số thói quen tốt khi bạn đang học một ngôn ngữ (Phần 1)
1. Đọc
bao bì, nhãn hiệu song ngữ.
Hầu hết các sản phẩm bạn sử dụng hằng ngày đều có song ngữ
trên bao bì. Nếu bạn sử dụng sản phẩm nội địa của Việt Nam thì bạn sẽ dễ dàng
hơn trong việc tra những từ vựng bạn không biết. Dĩ nhiên, độ chính xác của việc
dịch thuật trên bao bì là không cao nhưng sẽ giúp bạn có được một lượng khá lớn
từ vựng thường ngày mà bạn không nhận ra.
Nhiều người không có thói quen đọc hướng dẫn sử dụng khi
mua các sản phẩm gia dụng như máy xay sinh tố hoặc lò nướng. Tờ hướng dẫn sử dụng
thông thường có rất nhiều ngôn ngữ và tính chính xác thường cao hơn trên các
bao bì sản phẩm thông thường. Qua đó, ngoài bổ sung từ vựng, bạn có thể quan
sát được cách ngữ pháp hiện hữu trong cuộc sống, chứ không phải bạ đâu dùng đấy
bạn ạ. Hướng dẫn sử dụng thường dùng cấu trúc ngữ pháp đơn giản, súc tích để
người sử dụng dù ở trình độ nào đi chăng nữa cũng có thể bập bẹ hiểu được. Và bạn
đừng lo bạn đọc xong không hiểu gì, trừ trường hợp bạn ra nước ngoài mua hàng
hoặc mua hàng xách tay. Các sản phẩm được bày bán nội địa luôn có hướng dẫn sử
dụng bằng tiếng Việt. Qua đó bạn hoàn toàn có thể hiểu được nội dung và có thể
lấy ra so sánh xem từ vựng này qua tiếng nước ngoài thì được thể hiện như thế
nào.
2. Đọc
thực đơn song ngữ.
Thời đại hội nhập, hầu hết mọi thứ hiện hữu đều được thể
hiện song ngữ. Bạn có thể bắt gặp tiếng Anh ở rất nhiều nơi. Nếu có điều kiện
đi vào các nhà hàng, hoặc đơn giản chỉ là một nhà hàng thức ăn nhanh, bạn có thể
biết được thêm rất nhiều từ vựng qua việc đọc thực đơn của họ. Những món ăn lề
đường khi được hiện hữu trong thực đơn của các nhà hàng sang trọng cũng thường
đi kèm theo một cái tên tiếng Anh mỹ miều. Độ chính xác trong thực đơn thường
không cao, chủ yếu các nhà hàng nhắm đến việc cung cấp cho thực khách đủ thông
tin về món ăn.
Điều đó lý giải tại sao dù các bạn được học là, có một số món ăn
Việt được giữ nguyên tên như món Phở. Nhưng đặt trường hợp bạn là người nước
ngoài và bạn hoàn toàn chẳng có khái niệm gì về món phở, bạn vô nhà hàng thấy
tên tiếng Anh của món ăn là “Pho”, xong bạn cũng chả biết đó là món gì luôn.
Chưa kể hình ảnh thì mang tính chất minh họa là chính, cũng rất khó giúp bạn
đoán xem bạn chuẩn bị nạp những loại thực phẩm gì vào người. Vì thế nhiều nhà
hàng lại thể hiện món Phở thành “Vietnamese Styled Beef Noodle Soup”. Và chỉ cần
dòng chữ đó, thực khách cũng sẽ dần hình dung được những thứ mình sắp nạp vào
cơ thể.
Ủa vậy tại sao bạn lại cần biết món ăn đó tiếng Anh được
gọi là gì? Cũng tùy hen. Bạn đâu thể biết trước được sau này bạn có cơ hội dẫn
khách nước ngoài đi ăn uống chẳng hạn. Hoặc họ hàng sinh sống ở nước ngoài khá
lâu về Việt Nam thưởng thức các món ăn truyền thống mà từ hồi cha sinh mẹ đẻ họ
chưa được nếm thử, như món Bò tái kiến đốt của miền Bắc? Các món điểm tâm như
bánh ướt, canh bún của miền Nam? Biết quá nhiều cũng đâu có hại gì lắm đâu ha.
Thể hiện nhiều mới hay bị ghét thôi, bạn ha.
3.
Phân
biệt bản chất của một số từ vựng.
Sẵn đang bàn tới đồ ăn, nói luôn về cái món gọi là “bánh”
trong tiếng Việt. Ẩm thực Việt Nam thì nhiều loại bánh lắm ha. Nhưng mà khi bạn
dịch sang tiếng Anh, bạn sẽ gặp một vấn đề khá rắc rối: “bánh” gì? Trong tiếng
Anh, tính logic của ngôn ngữ rất cao, không dễ nảy sinh các tình huống cười ra
nước mắt vì chơi chữ như trong tiếng Việt. Làm ơn đừng gọi “bánh ướt” là “wet
cake” nha…
Cake, cookie, roll, bread và sandwich là những từ các bạn nhất định
đã từng học qua trong chương trình phổ thông. Vâng, khi sang tiếng Việt thì nó
chỉ được gọi chung là “bánh” thôi. Nhưng về bản chất từng loại, khác nhau hẳn
nha.
Mình thấy nhiều bạn vẫn giữ thói quen gọi đặc sản của Sài
Gòn, món Bánh mì Sài Gòn là Saigon Bread. Ừm… nhưng mà chúng ta ít khi ăn bánh
mì không lắm ha. Thông thường món bánh mì Sài Gòn là món bánh mì kẹp, tức là có
phần nhân, chả lụa hay trứng ốp la gì đó. Bạn dùng từ “bread” thì cũng đúng,
nhưng chưa chuẩn xác cho lắm vì bread không hẳn bao gồm hàm nghĩa là ổ bánh mì
có kẹp cái gì đó. Thường chỉ là ổ bánh mì không thôi. Đặc sản bánh mì không thì
nghe chưa đủ hấp dẫn nên mình dùng Sandwich cho nó sát nghĩa hơn nè. Để mà đi
giới thiệu cho người ta ăn thì tiện quảng cáo luôn coi có loại nhân đặc biệt
ngon không nè. Chứ dụ người ta ăn thử đặc sản mà kêu ăn bánh mì không thì tội
người ta lắm…
Đấy mới chỉ là ví dụ của từ “bánh” mà mọi người thường sử
dụng tùy tiện thôi ha. Còn rất rất nhiều từ vựng khác mà khi sử dụng chúng ta
không để ý tới bản chất ngữ nghĩa của nó. Chẳng hạn như bữa đầu óc mình đang ở
đâu đâu ở trển á, cái có bạn hỏi “ủa, đường tiếng Anh là gì vậy?”, xong mình kiểu
phản xạ có điều kiện “thì sugar đó ba”… À ra là bạn đó hỏi mình “đường đi” chứ
không phải “đường gia vị”…
4. Sử dụng
máy tính bằng tiếng Anh.
Mình hoàn toàn không biết là chúng ta có thể tùy chọn
ngôn ngữ cho máy tính là Tiếng Việt. Cái này là mình không biết… Cho đến khi
mình gặp rất nhiều bạn sử dụng laptop mà nguyên cái hệ điều hành chạy bằng tiếng
Việt luôn. Lúc này mình mới ớ ra, à thì ra đây là lý do các bạn suốt ngày than
vãn chẳng hiểu gì về tin học…
Thì đúng rồi, tin học ở trường dạy dù có dạy các bạn thuật
ngữ bằng tiếng Việt thì trên máy tính của trường cũng để ngôn ngữ là tiếng Anh
thôi. Thú thật, mình không có khái niệm sử dụng máy tính mà để ngôn ngữ tiếng
Việt, thấy nó cứ xa vời với sai sai sao đó. Hả, sai ở đâu á hả?
Mình học môn biên dịch, không biết may mắn hay xui sao
trúng được ông thầy rất có tâm giải thích cặn kẽ từng li từng tí các vấn đề gặp
phải trong dịch thuật. Bạn bè mình có thể không thích cách dạy và chấm điểm của
thầy cho lắm do thầy không hướng vào tiêu chí chuyên ngành là theo “Business”,
thầy thiên nhiều về cách dịch văn học hơn và văn học thì kiểu con đường dọn sẵn
cho mình. Mình vẫn nhớ khi thầy chỉ ra những lỗi sai của thuật ngữ trong tin học.
Các bạn học qua tin học chắc cũng biết khái niệm gọi là “từ khóa” mà sau này rất
lâu mình mới biết là à từ khóa là keyword đó hả trời. Từ khóa là cái quần gì?
Thực sự đến giờ nhiều thuật ngữ tin học dù là tiếng Việt mình cũng chả hiểu.
Keyword nó gần nghĩa hơn với cách gọi là
“từ quan trọng”. Giống như khi bạn đi giải đề và giáo viên kêu bạn tìm keyword
trong bài tức là bạn đang đi tìm những từ mấu chốt quan trọng của bài. Chứ từ
khóa là cái gì?
Vì thế mình chọn biện pháp an toàn đó là sử dụng máy tính
bằng tiếng Anh. Tiếng Anh có tính logic cao hơn tiếng Việt, không sợ gặp phải
những từ tối nghĩa, mờ nghĩa. Tin học vốn chưa từng là thế mạnh của mình, vì vậy
mình cứ bám sát theo tiếng Anh để tránh hiểu sai thuật ngữ của máy tính. Vì thế
cứ cười mình đi khi mình loay hoay không biết xài sao chiếc máy tính dùng ngôn
ngữ tiếng Việt, bạn còn chả biết máy tính bạn xài đang là win mấy nữa kìa…
Mình thực sự cảm thấy việc sử dụng ngôn ngữ máy tính bằng
tiếng Anh sẽ giúp bạn rất nhiều trong thời đại công nghệ thông tin này. Chúng
ta có thể Việt hóa một hệ điều hành nhưng điều đó không có nghĩa chúng ta Việt
hóa toàn bộ được các phần mềm. Hầu hết các phần mềm các bạn có thể sử dụng hằng
ngày đều chỉ chạy ổn định khi ở ngôn ngữ tiếng Anh. Nhiều bạn còn chả biết cài
mini game chỉ vì hướng dẫn cài đặt bằng tiếng Anh. Thậm chí chả biết tự lên
google kiếm crack hay serial key nữa… Quay lại xài tiếng Anh đi, dù gì bạn cũng
đang học tiếng Anh mà.
5. Sử dụng
smartphone bằng tiếng Anh.
Ý mình không phải là việc để ngôn ngữ tiếng Anh cho smartphone sẽ khiến bạn ngầu hơn, thông minh hơn nhưng mà nó cũng tương tự việc sử dụng máy tính vậy đó. Bạn đi học ở nơi nào cũng nghe người ta đồn nhau là phải sử dụng tiếng Anh, phải đưa tiếng Anh vào đời sống hằng ngày. Nè, bạn có cơ hội nè, đưa vào sử dụng đi. Vào mục cài đặt trong điện thoại của bạn và để ngôn ngữ là tiếng Anh đi. Không biết xài thì cũng chỉ lúc đầu thôi, từ từ bạn quen là bạn sẽ xài được à. Cái gì cũng phải học và luyện tập thì xài mới ổn chứ.
(Còn tiếp)
* Hình ảnh sử dụng trong bài đều được lấy trên Google.
Subscribe to:
Posts (Atom)